[giaban]157,000 VNĐ[/giaban]
[tomtat]Giá gốc:
Giá bán: 157.000 VNĐ
Liên hệ: 0979 649 468
Tình trạng: Còn hàng
[/tomtat]
[mota]
Tác giả: Thành Lộc, Nguyễn Thị Minh Ngọc
Nhà xuất bản: Văn Hóa - Văn Nghệ
Cộng đi trừ lại, anh còn được gì sau ngần ấy phân
thân? Anh bảo: “Khi sáng tạo một vai diễn, dựng một vở, tôi luôn làm như đang
làm một cái gì đó cho người mình yêu”. Phải. Chỉ khi làm cho người mình yêu (dù
là tưởng tượng) thì Thành Lộc mới có thể
thổi cho những con chữ im lìm trong kịch bản sự sống, rót xương máu và linh hồn
của mình vào những cái vỏ vô hình ấy.
“Bạn nên biết là Thành Lộc cũng thích ăn nói tục tằn,
thích được chửi thề để xả phần nào những áp lực công việc không chia được với
ai, cũng mê những việc rất Con Người, cũng thích yêu đương, dù lăng nhăng hay
nghiêm chỉnh, thích hưởng thụ sân si”…
Thành Lộc sau khi trải hết lòng mình, đã mong bạn đọc hãy hiều anh cũng
rất Con Người như thế.
“Đến với đời này với Tâm Thành, mang tài năng của
mình đến với khán giả như để tặng Lộc cho đời. Rồi có được đời nhớ hay bị người
phũ phàng quên, thì cũng là hên xui của số mệnh”. Người đời sẽ không dễ dàng
lãng quên đã từng có một Thành Lộc tài
năng mà họ vô cùng yêu mến. Khán giả sẽ kể với con cháu họ, bắt đầu bằng: “Ngày
xửa, ngày xưa, trên sân khấu thoại kịch ở Sài Gòn, có một Thành Lộc…”.
Là người hiểu Thành Lộc hơn ai hết, nhà văn Nguyễn
Thị Minh Ngọc đã giúp anh phơi bày những tâm tư, trăn trở và cả những góc khuất
của cuộc đời trong cuốn tự truyện này. Nhiều lời đề nghị anh viết hồi ký nhưng
anh đều từ chối, như anh đã “thú nhận”:
"Đã có rải rác vài lời đề nghị tôi viết hồi ký
hoặc ngồi kể cho người ta ghi lại từ nhiều năm trước nhưng tôi đã từ chối bai bải...
vì thấy mình chưa đủ độ dầy và độ… sạch sẽ để cho người ta đọc về mình, phần
cũng lười lắm nên thôi...
Bây giờ nghe nói chị Nguyễn Thị Minh Ngọc, bà bạn
thân của mình chấp bút thì đúng như là cái điều kiện ắt có và đủ để cho cái phản
ứng hóa học nó hình thành đúng thời điểm, gọi là thiên thời địa lợi nhân hòa đã
có đủ, hai chị em lần nữa lại dính duyên như cứ phải làm kịch của chị ấy... suốt
đời vậy!
Chị Ngọc viết vài lần cho đọc nhưng không ưng, vì nó
không phải giọng điệu của mình. Tới lần nầy thì thấy lạ lắm! Người nghe kể chuyện
có khi sẽ bị lẫn lộn về thời gian, không gian, nhưng đó đúng là cách viết lại của
một người nhớ đến đâu thì kể đến đó, như những thước phim đời ghép lại từ những
ký ức lúc nhớ lúc quên, không tuân thủ theo những qui luật tự nhiên của một cuốn
hồi ký cổ điển, quen thuộc. Bà chị Ngọc đã chọn đúng cái lối dụng văn của thằng
em, thằng bạn nầy khi kể, nó rất ngẫu hứng và... ngang bướng, lúc lương thiện,
lúc lại ranh ma và có chút vị ươn ươn của mùi máu điên chạy rần rần trong thằng
nghệ sĩ. Chắc tại chơi thân quá nên chị hiểu chứ không là chị, tôi không biết
nhờ ai ! Cảm ơn chị !"
[/mota]
Khuyến Mãi
